Không trả nợ
Không trả nợ
- Nếu bên vay nợ không trả nợ trước/đúng ngày đáo hạn, chủ nợ có thể đòi bồi thường thiệt hại ngoài tiền gốc (ví dụ, tiền nợ gốc và lãi theo thỏa thuận). Tuy nhiên, việc không trả nợ nếu không gây ra bởi sự lơ là hay ý định của bên vay nợ thì chủ nợ không được đòi bồi thường. (Điều 390 Luật Dân sự)
· “Ý định” ở đây nghĩa là một trạng thái tâm lý của một người, là người biết rõ rằng hành vi hay sơ suất của người đó có thể gây tổn thất, thiệt hại, nhưng vẫn cố tình để người khác chịu tổn thất, thiệt hại hoặc coi như mắt nhắm mắt mở không biết về hậu quả phát sinh.
· “Lơ là” là một trạng thái tâm lý của một người là người không thực hiện trách nhiệm cẩn trọng mà một người có lý lẽ thường thực hiện. Lơ là phát sinh khi một người khác chịu tổn thất do hậu quả của sự thiếu cẩn trọng đó.
Phạm vi đòi nợ của một khoản vay
Khi có thỏa thuận về mức bồi thường thiệt hại, chủ nợ có quyền đòi bồi thường thiệt hại.
- Nếu giá trị bồi thường thiệt hại được các bên thống nhất khi họ lập hối phiếu nhận nợ, chủ nợ, nếu chứng minh được giá trị tổn thất, có quyền đòi được bồi thường khi bên vay nợ không thực hiện nghĩa vụ trả nợ. (Điều 398-(1) Luật Dân sự)
· Trong trường hợp giá trị bồi thường theo thỏa thuận giữa các bên là cao quá đáng, Tòa án có thể giảm thiểu giá trị này về mức hợp lý. (Điều 398-(2) Luật Dân sự)
Khi các bên chưa thỏa thuận về mức bồi thường thiệt hại thì chủ nợ có thể đòi bồi thường theo mức lãi suất quy định.
- Nếu các bên chưa thỏa thuận về mức bồi thường thiệt hại, thì chủ nợ có thể đòi bồi thường theo mức lãi suất quy định là năm phần trăm (5%) một năm (hoặc sáu phần trăm (6%) một năm trong trường hợp đó là giao dịch thương mại). (Điều 397-(1) Luật Dân sự; Điều 379 Luật Dân sự và Điều 54 Luật Thương mại)
· Tuy nhiên, nếu lãi suất vay mà các bên thỏa thuận trước không vượt quá hai mươi phần trăm (20%) một năm, là mức mãi suất cao nhất được áp theo quy định của Luật giới hạn lãi, thì mức lãi suất đó phải áp dụng. (Điều 397-(1) Luật Dân sự; Điều 2-(1) Luật giới hạn lãi; “Quy định về lãi suất tối đa” của Điều 2-(1) Luật giới hạn lãi)
- Đối với những thiệt hại gây ra bởi không thực hiện nghĩa vụ trả nợ, chủ nợ không nhất thiết phải chứng minh thiệt hại còn bên vay nợ không được biện hộ rằng họ không có lỗi. (Điều 397-(2) Luật Dân sự)